Bài viết | 2870 |
---|---|
Câu hỏi | 2217 |
Thành viên | 7437 |
Mình năm này 35 tuổi, gà trống nuôi con từ lúc bé 4 tuổi, mẹ bé đi lấy chồng khác, ko 1 lời thăm hỏi gần 10 năm nay, bao nhiêu tình cảm mình dành bù đắp cho bé, yêu thương nuông chiều, nhưng chắc như vậy nên mình đã sai, lớn lên bé chưa có ý thức suy nghĩ cho mình, thích làm theo ý thích, nói dối, dựng chuyện để đạt được những gì bé muốn, dạy dỗ đủ cách: la mắng, đánh đập, nhỏ nhẹ tâm sự... nhưng cũng đâu lại vào đấy, mình đau đớn, thất vọng, gục ngã trên chính tình yêu thương của mình....
Em mới đọc một bài báo nói về chấu Phi. Trong đó có nhắc đến cụm từ thuộc địa kiểu mới. Em không hiểu cái này lắm mong mọi người giải thích
Em bây h rất muốn chết! Em làm bố mẹ thầy cô thất vọng, thầy cô trách mắng bố mẹ buông những lời khó nghe và đánh em. Em bị tụt về việc học hành, em luôn bị yếu về mọi thứ. Nhưng không ai hiểu cho em, thầy cô cha mẹ đều bất công với em.Bạn bè quay lưng nói xấu em vào 1 nhóm lớp.Em rất muốn chết để từ bỏ mọi áp lực ở đây nhưng sợ bỏ lại bố mẹ một mình, sợ ng bạn thân của em buồn. Em rất muốn từ bỏ, em phải làm sao đây ạ. Em sụp đổ r!
Mình muốn hỏi mọi người băn khoăn gì về chất lượng giáo dục VN hay ko, có những giải pháp gì để thay đổi nó. Nhất là những người làm trong ngành giáo dục, giáo dục ở bậc phổ thông và đại học (giáo viên hoặc giảng viên,...). Nó đáp ứng được gì và khiếm khuyết cái gì, bất cập ntn.