Phải làm gì vs phụ huynh chuyên trọng nam khinh nữ vs con cái (Thực sự rất buồn và bất lực)?

  1. Tâm sự cuộc sống

Em năm nay 17 tuổi, là con cả trong nhà có 4 chị em. Dưới còn 2 em gái 15 vs 13 tuổi và thằng em út 12 tuổi. Họ nhà nội em rất nặng nề tư tưởng trọng nam khinh nữ, bố em là con trai thứ nhưng vì anh ruột bố mất thời niên thiếu nên bố đc "phong" lm cháu đích tôn của cụ nội , là một người bảo thủ và cực kỳ gia trưởng, mẹ e về lm dâu nhà nội e cũng "lây" luôn cái nếp sống bên nhà nội, ở nhà em vs mẹ và các em gái thay nhau lm việc quần quật, từ nấu ăn rửa bát giặt giũ kể cả khi ốm đau và bận học trong khi bố và thằng e ko đụng vào vc gì, góp ý thì mẹ e luôn bênh "đây là nghĩa vụ của đàn bà", đến bữa giỗ chạp của dòng họ thì như cực hình, nhớ mãi cảnh hồi lớp 5 trời mùa đông rét mướt đã phải ngồi rửa hàng đống mâm chén bát đồ thừa chất đầy vs 2 đứa em họ khác nữa và chỉ có một mợ ngồi rửa cùng, mẹ đi qua nhìn cái mặt mình lạnh tê mà chỉ quát" Rửa nhanh lên N, tháo vát lên đi..sao m để mợ H rửa hết vậy"". Từ bé đến lớn e và em gái của e luôn phải chịu nhiều trận đòn roi, chửi mắng oan ức của bố mẹ vì thằng cu nghịch tử của gia đình e nó quậy rồi có gì lại đổ tại các chị gái, miếng ngon đồ tốt cứ phải nhường thằng út, thi học kỳ điểm cao mà thằng cu Tí thi điểm thấp cũng bị mắng đồ ích kỷ, học giỏi giữ riêng ko biết dạy em, lo cho em. Vừa rồi vì đang làm bài tập trên máy tính vs nhóm bạn nên em gái út của e ko nhường máy cho thg cu út cày game nên nó đá vào bụng con bé vì biết nó đến tháng, e gái e nằm la liệt khóc quằn quại vì đau bụng , bố mẹ biết chuyện còn bênh thg em em, còn mắng ngược em gái e, con bé đang tuổi dậy thì nhạy cảm nên ức chế cãi lại mấy câu, hình như em ý có bảo " ko muốn sống nữa" làm mẹ e tức chửi mắng rồi còn thét lên oang oảng cả nhà " đẻ con gái nuôi tốn cơm vô ích...m chết đi, đc nhờ,...tao sướng lm"", e ở phòng bên nghe xog đứng hình luôn ạ. Bây giờ em chỉ biết ôm an ủi em gái e, sống vs bố mẹ nv giống như e đang sống vs cọp v, em rất sợ có ngày mình sẽ mất em gái mất, e ko biết nên làm gì vs bố mẹ e đây nữa, thật sự đau lòng muốn khóc

Từ khóa: 

tâm sự cuộc sống

Buồn cho bạn quá mình may mắn khi sinh ra trong gđ k trong nam khinh nữ,gđ mình số lượng con gái+trai cũng như gđ bạn ba mẹ mình thì cũng thương con cái như nhau cả,nhưng trong nhà thì đối với mình và a của mình thì mình cũng phải làm việc nhiều hơn tại mình là con gái với 1 phần a mình cũng nhác nữa đôi lúc cũng ấm ức nói với mẹ thì mẹ cũng bảo là a mình nhác thật nhưng mẹ cũng bảo là thôi gắng làm dù sao a cũng đc a cho tiền.2 chị của mình đều đi lấy ck hết nên h chỉ còn mỗi mình à,đến những ngày lễ hay tết gì thì mình cũng phải tự dọn dẹp,nấu ăn thôi thì dù sao làm cũng quen r nên cố gắng thôi
Còn về gđ bạn mình nghe mà mình ấm ức dùm bạn luôn nếu mình mà sống nvay chắc mình chịu k nổi mất(với 1 đứa hay so đo cviec như mình ) nếu mình mà có đứa e như bạn chắc cũng phải dạy dỗ nó 1 trận mất,nhưng ba mẹ bạn như vậy thì chắc đụng vào là thêm có chuyện í,mình cũng thấy thương cho e bạn ghê mỗi lần tới tháng nên mình hiểu đau như chết đi sống lại mà thằng em lại đám đá vào bụng,thôi thì giờ nvay rồi hãy cố gắng lên bạn nhé,gắng ở đây là gắng học hành để sau này đi làm có 1 công việc thật tốt nhiều tiền từ đó mình nghĩ bạn sẽ có 1 ít tiếng nói trong nhà hơn đó,gắng động viên và bảo vệ em bạn nữa
Trả lời
Buồn cho bạn quá mình may mắn khi sinh ra trong gđ k trong nam khinh nữ,gđ mình số lượng con gái+trai cũng như gđ bạn ba mẹ mình thì cũng thương con cái như nhau cả,nhưng trong nhà thì đối với mình và a của mình thì mình cũng phải làm việc nhiều hơn tại mình là con gái với 1 phần a mình cũng nhác nữa đôi lúc cũng ấm ức nói với mẹ thì mẹ cũng bảo là a mình nhác thật nhưng mẹ cũng bảo là thôi gắng làm dù sao a cũng đc a cho tiền.2 chị của mình đều đi lấy ck hết nên h chỉ còn mỗi mình à,đến những ngày lễ hay tết gì thì mình cũng phải tự dọn dẹp,nấu ăn thôi thì dù sao làm cũng quen r nên cố gắng thôi
Còn về gđ bạn mình nghe mà mình ấm ức dùm bạn luôn nếu mình mà sống nvay chắc mình chịu k nổi mất(với 1 đứa hay so đo cviec như mình ) nếu mình mà có đứa e như bạn chắc cũng phải dạy dỗ nó 1 trận mất,nhưng ba mẹ bạn như vậy thì chắc đụng vào là thêm có chuyện í,mình cũng thấy thương cho e bạn ghê mỗi lần tới tháng nên mình hiểu đau như chết đi sống lại mà thằng em lại đám đá vào bụng,thôi thì giờ nvay rồi hãy cố gắng lên bạn nhé,gắng ở đây là gắng học hành để sau này đi làm có 1 công việc thật tốt nhiều tiền từ đó mình nghĩ bạn sẽ có 1 ít tiếng nói trong nhà hơn đó,gắng động viên và bảo vệ em bạn nữa

Trước tiên rất thông cảm với em khi ở trong một gđ như thế. K ai có thể chọn dc hoàn cảnh mh sinh ra cả, nhưng cách sống và vượt qua hoàn cảnh ntn lại do chính mh lựa chọn. 17, 18 tuổi đã có thể tự đưa ra sự lựa chọn cho mh. Thuận lợi thì e sẽ vào đh sẽ sống xa gđ, sẽ phải va vấp nhiều thứ, trải qua rồi ms thấy những gì e đang chịu trong gđ cũng chưa là gì cả đâu. ý c ở đây kp ns những gì e chịu đựng là lẽ đương nhiên, là e k dc than, cái c muốn ns là hãy tìm điểm sáng trong khó khăn của mh. E và các e gái phải lm nhiều việc nhà hơn, biết nấu ăn, rửa bát, các e là những ng biết tự lập. Các e ở trong môi trường nghịch cảnh, các e sẽ có sự kiên cường để vươn lên. 

Có bao giờ e và phụ huynh có những cuộc nói chuyện nghiêm túc, kiểu tâm sự, chia sẻ chưa. E hãy ns ra suy nghĩ và tiếng lòng của e, c nghĩ một ng mẹ cũng k thể k thương con. Có thể mẹ e đang phải chịu đựng hệ tư tưởng quá nặng từ bố mẹ ck, quá khổ rồi nên muốn trút bỏ vào con gái. Dẫu sao cuộc sống của mh thì tự mh phải quyết định thôi, k nên quá chông chờ vào ng khác. Và quan trọng nhất là hãy học hành tử tế nhé, có kiến thức để thay đổi, để sống tốt e à. 

Chào em, cảm ơn em đã chia sẻ. Có lẽ em đang cần một sự thay đổi để hướng đến cuộc sống tốt hơn, nhưng sẽ không có thay đổi nào đến khi chúng ta thiếu đi sự chuẩn bị và suy nghĩ kỹ lưỡng. Hãy bắng đầu bằng việc nghiêm túc lập kế hoạch về một cuộc sống tốt hơn mà em xứng đáng có được bằng những nỗ lực chính đáng của bản thân (kèm theo các bước cụ thể để hiện thực hóa ý tưởng ấy), em nhé. Hãy tiếp cận vấn đề theo hướng "mình phải làm gì với đời mình?" thay vì "phải làm gì với phụ huynh?".

Anh nghĩ các em gái của em rất cần em, nhưng em cũng đừng vì vậy mà quên đi bản thân em cũng cần cải thiện chất lượng cuộc sống. Khi em có cuộc sống hạnh phúc, đầy đủ thì em mới san sẻ sự đầy đủ và hạnh phúc ấy cho các em được.