
| Bài viết | 3045 |
|---|---|
| Câu hỏi | 2275 |
| Thành viên | 13792 |
Chào mn trước tiên e xin kể về cộc đời mình:
Từ nhỏ bà mẹ em lý hôn e lên 5t mẹ e đi làm xa từ nhỏ sống với ngoại và bị bạo lực gia đình e [ có thể nói bây h có rất nhiều chịu chứng như overthingkig, vô cảm, và đang có dấu hiệu trầm cảm ] khi e lên lớp 2 mẹ e về ở với e nhưng theo đó mẹ e có quên thêm một người mới khi mẹ e về tần suất bị đánh đập của e tăng lên mẹ luôn tức thì lôi e ra mắng mệt mà thấy e điểm kém hoặc học ko giỏi là đánh đập một cách tàn nhẫn e dần dần với cảm ko khóc cx ko bt cười nx nhưng e bt giả bộ, giả cười cho hơn thấy e bth nhưng chỉ riêng e bt bản thân e đã chết từ rất lâu r sau này lớn lên e dần bt mình là đồng tính e thích con gái nhưng e ko bt cảm giác yêu là gì e cx ko bt rừng động là gì tht sự ko bt (e chỉ có vài câu hỏi đây là câu hỏi thứ nhất yêu ra sao cảm động là như thế nào )
Sau này khi em coi phim giết người hoặc nghe e lại cảm thấy phấn khích và muốn thử e luôn suy cảm giác giết người ra sao và nó như thế nào nhỉ? Sau khi hoàn hồn lại e mới thấy bản thân mình như một con quái thai (câu hỏi thứ hai: tâm lý e? Có bị gì ko ạ?)
Vào một ngày e đang nói chuyện với bạn thì e đột nhiên thất thần lờ đờ và cảm thấy thấg như mình đã mất ý thức nhưng cơ thể vẫn hoạt động bn e phải lay e mấy lần e mới tỉnh, một lần nx e đang đi với bn thì e giống như mất ý thức và sau khi tỉnh lại e thấy bạn e nhìn e một cách kinh hại mà nói với e rằng nãy m vừa nói gì e cảm thấy khó hiểu vì nãy h e vẫn đu bth sau khi suy nghĩ lại e mới thấy lạ và lên gg hỏi thử( câu hỏi cuối: liệu e có đa nhân cách ko )
Mình mới qua Nhật Bản 8 tháng, nhưng mấy tháng gần đây mình trở nên nhạy cảm với những hành động, cử chỉ, lời nói,...có thiện cảm không tốt về mình... Thay vì đối mặt, mình lựa chọn dần né tránh mối quan hệ toxix này. Mình không mong muốn phải đeo mặt nạ để đối xử tốt với những người không muốn thực sự làm bạn, đồng nghiệp với mình. Nhưng việc đó làm mình ít nói hơn hẳn, cô lập mọi người và mọi người cũng dần cô lập mình. Đi làm rồi về, học tập, đi chơi,... Mọi thứ diễn ra bình thường, một mình. Thoải mái hay không? Mình thấy thoải mái, đôi lúc có cảm thấy cô đơn, lạc lõng. Song, để mình phải hạ cái tôi và hoà nhập vào môi trường đồng nghiệp như thế, mình lại thấy mình sẽ bị đồng hoá. Trở nên lá mặt lá trái. Mình tự nhủ, chỉ cần 2 năm hơn nữa là thoát thôi. Nhưng liệu mình có thể trụ lại được không? Khi mình dần stress, lo âu và mất niềm tin vào bản thân, vào những điều mình đã chọn. Đâu là con đường mình nên đi?
Biết là rất khó, nhưng nếu có 1 điều ước, bạn sẽ ước điều gì? Cứ ước đi vì không ai thu phí đúng không ạ? Cùng chia sẻ cho vui nhé mọi người.
Chào mọi người, em là nam 23 tuổi nhưng có sở thích là thích mặc đồ con gái, chủ yếu là váy bút chì và sơ mi, áo vest. áo ngực, quần tất. Tuy nhiên em vẫn thích con gái chứ ko phải con trai. Mọi người nghĩ sao về vấn để này ạ ? 🫣
Mình muốn nghe chia sẻ của mọi người về điều gì khiến họ hạnh phúc nhất, mong mọi người ủng hộ 🥰
Có những người không giỏi nhờ vả người khác lắm bởi vì họ đã quen đi giúp người khác thay vì được giúp rồi. Bởi vì cả cuộc đời họ đã trải qua sự cho và nhận thiếu công bằng như vậy nên bản năng của họ thường là mình sẽ tự giải quyết được thôi tất cả những gì họ biết là tự lực cánh sinh nhưng mọi người không thấy những người như vậy thường rất thiệt thòi so với những người dám nói ra suy nghĩ của họ đúng không ạ ?