Cách bạn sống cùng hay thoát khỏi rối loạn ám ảnh cưỡng chế OCD?

  1. Tâm lý học

Một căn bệnh phổ biến và mang lại rất nhiều rắc rối trong cuộc sống và nó trở nên nguy hiểm khi đi cùng các bệnh tâm thần khác như trầm cảm. Bởi người bệnh dễ rơi vào vào xoáy mà không thoát ra được. Càng lớn tuổi OCD càng có xu hướng phát triển mạnh và lo lắng sinh ra trong sự lo lắng. Có phải bạn có OCD? Nếu có, vậy bạn đã vượt qua bằng cách nào?
Từ khóa: 

tâm lý học

Mình sống trong 1 gia đình không mấy hạnh phúc cho lắm, và cũng chẳng no đủ về tài chính, việc học thì mình rất cố gắng học và có 6 năm liền học sinh giỏi, từng đi thi Olympic Toán vào năm lớp 11 ở trường THPT.
Vào kỳ thi Đại Học thì không thuận lợi cho lắm nên thi rớt trường đã đặt nguyện vọng (cú sốc 1). Vẫn phải học nhưng học 1 trường đại học không mấy mong đợi cho lắm, học kết thúc năm 3, thì nghe tin mẹ mình không còn đủ khả năng cho mình học nốt buộc phải thôi học (cú sốc 2).
Cuộc sống Sài Gòn đắt đỏ, mình thì đi làm việc tay chân phụ gia đình tiền nhà (gia đình mình ở nhà thuê), đi làm về thì nghe gia đình cãi nhau 1 tháng 100 lần, khiến mình stress càng thêm stress, hằng ngày lo âu khó khăn hiện tại, lo âu về tương lai, không biết không có 1 cái bằng cấp sau này sao đi làm, rồi tương lai mẹ mình như thế nào, ngoại già rồi cũng không được an nhàn, rồi lỡ có bạn gái lấy gì lo, rồi gia đình như thế ai chấp nhận.
Ngày qua ngày, mình mới bắt đầu phát hiện mình có những hành động lặp đi lặp lại, khi tắm, khi rửa tay, khi khóa cửa. Rồi mình tìm hiểu thì đã biết mình bị OCD.
OCD
Mình có đi khám, thì bác sĩ cũng cho uống thuốc kèm theo điều trị tâm lý bằng 1 buổi nói chuyện vs bác sĩ tâm lý 1lần/1tuần. Mọi thứ không tiến triển gì mấy và thuốc uống vào thì mình thấy mọi thứ trong đầu không được tỉnh táo cho lắm, quên trước quên sau, suốt ngày buồn ngủ, mình nhận ra nếu thế này thì đi làm cũng không được, vừa tốn cả tiền thuốc, vừa ảnh hưởng thần kinh. Mình quyết định dừng điều trị. Bắt đầu nghiên cứu và tự khắc phục.
Nếu như các bạn tìm hiểu thì sẽ thấy bệnh nhân OCD khi tắm sẽ bị lặp đi lặp lại các hành vi vô nghĩa, thậm chí có người còn không tin vào xà phòng sẽ làm sạch tay, mà họ còn phải mua cồn để rửa tay, làm cho tay họ lở loét, hoại tử (cấp độ này của OCD là khá cao rồi). Mình thì dừng ở mức lặp đi lặp lại các hành vi vô nghĩa, nó làm cho mình tắm lâu hơn, mệt mỏi hơn, dễ nổi nóng hơn, tốn thời gian hơn người bình thường. Rồi mình mới nghĩ ra 1 cách, mà mình nghĩ cách này cũng sẽ rất hữu ích cho các bạn nào bị mắc OCD giống như mình.
''Đếm''
Khi các hành vi lặp lại thì mình sẽ dùng cách đếm.
Ví dụ: Lấy xà phòng rửa tay, mình sẽ đếm mình xoa tay 10 lần, đến số 10, mình sẽ in trong đầu là rửa rồi và đã sạch rồi.
Cứ thế mình tiết chế dần số lần đếm, 9 8 7... cho đến nay mình tiết chế được đến số 3. Việc gì lặp lại mình cũng đến đến lần thứ 3 mình sẽ dừng, nó tiết kiệm được thời gian thui, chứ mình chưa thể hết bệnh được. Cứ mỗi đến con số cuối cùng thì mình sẽ mặc định là sạch và dừng.
Làm sao để hết bệnh?
:)) Bẩn thân mình là 1 người bị bệnh chưa hết nên không dám đưa ra nhiều lời khuyên. Nhưng mà căn bệnh này các bác sĩ thường khuyên mình đó là SỰ CHẤP NHẬN.
Ví dụ: Rửa cái gì thấy 1 lần ok rồi thì hãy chấp nhận chứ đừng cố chấp rửa lần 2, việc gì ở hiện tại diễn ra thì hãy chấp nhận nó rồi vươn lên chứ đừng lo âu, lau tay còn ướt 1 chút cũng chẳng chết ai, đừng quá chi tiết.
https://cdn.noron.vn/2022/06/01/950507551565558953618254669004803472359424n-1654080932.jpg
Trả lời
Mình sống trong 1 gia đình không mấy hạnh phúc cho lắm, và cũng chẳng no đủ về tài chính, việc học thì mình rất cố gắng học và có 6 năm liền học sinh giỏi, từng đi thi Olympic Toán vào năm lớp 11 ở trường THPT.
Vào kỳ thi Đại Học thì không thuận lợi cho lắm nên thi rớt trường đã đặt nguyện vọng (cú sốc 1). Vẫn phải học nhưng học 1 trường đại học không mấy mong đợi cho lắm, học kết thúc năm 3, thì nghe tin mẹ mình không còn đủ khả năng cho mình học nốt buộc phải thôi học (cú sốc 2).
Cuộc sống Sài Gòn đắt đỏ, mình thì đi làm việc tay chân phụ gia đình tiền nhà (gia đình mình ở nhà thuê), đi làm về thì nghe gia đình cãi nhau 1 tháng 100 lần, khiến mình stress càng thêm stress, hằng ngày lo âu khó khăn hiện tại, lo âu về tương lai, không biết không có 1 cái bằng cấp sau này sao đi làm, rồi tương lai mẹ mình như thế nào, ngoại già rồi cũng không được an nhàn, rồi lỡ có bạn gái lấy gì lo, rồi gia đình như thế ai chấp nhận.
Ngày qua ngày, mình mới bắt đầu phát hiện mình có những hành động lặp đi lặp lại, khi tắm, khi rửa tay, khi khóa cửa. Rồi mình tìm hiểu thì đã biết mình bị OCD.
OCD
Mình có đi khám, thì bác sĩ cũng cho uống thuốc kèm theo điều trị tâm lý bằng 1 buổi nói chuyện vs bác sĩ tâm lý 1lần/1tuần. Mọi thứ không tiến triển gì mấy và thuốc uống vào thì mình thấy mọi thứ trong đầu không được tỉnh táo cho lắm, quên trước quên sau, suốt ngày buồn ngủ, mình nhận ra nếu thế này thì đi làm cũng không được, vừa tốn cả tiền thuốc, vừa ảnh hưởng thần kinh. Mình quyết định dừng điều trị. Bắt đầu nghiên cứu và tự khắc phục.
Nếu như các bạn tìm hiểu thì sẽ thấy bệnh nhân OCD khi tắm sẽ bị lặp đi lặp lại các hành vi vô nghĩa, thậm chí có người còn không tin vào xà phòng sẽ làm sạch tay, mà họ còn phải mua cồn để rửa tay, làm cho tay họ lở loét, hoại tử (cấp độ này của OCD là khá cao rồi). Mình thì dừng ở mức lặp đi lặp lại các hành vi vô nghĩa, nó làm cho mình tắm lâu hơn, mệt mỏi hơn, dễ nổi nóng hơn, tốn thời gian hơn người bình thường. Rồi mình mới nghĩ ra 1 cách, mà mình nghĩ cách này cũng sẽ rất hữu ích cho các bạn nào bị mắc OCD giống như mình.
''Đếm''
Khi các hành vi lặp lại thì mình sẽ dùng cách đếm.
Ví dụ: Lấy xà phòng rửa tay, mình sẽ đếm mình xoa tay 10 lần, đến số 10, mình sẽ in trong đầu là rửa rồi và đã sạch rồi.
Cứ thế mình tiết chế dần số lần đếm, 9 8 7... cho đến nay mình tiết chế được đến số 3. Việc gì lặp lại mình cũng đến đến lần thứ 3 mình sẽ dừng, nó tiết kiệm được thời gian thui, chứ mình chưa thể hết bệnh được. Cứ mỗi đến con số cuối cùng thì mình sẽ mặc định là sạch và dừng.
Làm sao để hết bệnh?
:)) Bẩn thân mình là 1 người bị bệnh chưa hết nên không dám đưa ra nhiều lời khuyên. Nhưng mà căn bệnh này các bác sĩ thường khuyên mình đó là SỰ CHẤP NHẬN.
Ví dụ: Rửa cái gì thấy 1 lần ok rồi thì hãy chấp nhận chứ đừng cố chấp rửa lần 2, việc gì ở hiện tại diễn ra thì hãy chấp nhận nó rồi vươn lên chứ đừng lo âu, lau tay còn ướt 1 chút cũng chẳng chết ai, đừng quá chi tiết.
https://cdn.noron.vn/2022/06/01/950507551565558953618254669004803472359424n-1654080932.jpg

Mình thấy rối loạn ám ảnh cưỡng chế (OCD) được coi là một chứng rối loạn suốt đời, các triệu chứng có thể đến và đi, nhưng nó sẽ không biến mất. Cách của mình là chấp nhận nó mà thôi, sau đó mình sẽ thay đổi cách ăn uống ngủ nghỉ sao cho hợp lí, bắt đầu đi những đợt tâm lí trị liệu đầu tiên, sử dụng thuốc ức chế bệnh hoặc thuốc chống loạn thần, và tất nhiên mình sẽ cần khá nhiều sự trợ giúp từ gia đình của mình nữa.

Thoát khỏi thì mình nghĩ thì không được đâu, chỉ có làm bệnh giảm triệu chứng và bớt nghiêm trọng hơn thôi.

Hình như kiểu ám ảnh cưỡng chế tên gọi khác ở VN ngta hay dùng từ "đồng bóng" đúng không bạn?