Làm thế nào để định hình các liên kết trong đầu một cách cuốn hút và viết nhanh hơn? (P.2)

  1. Phong cách sống

[Xin chào, đây là phần hai của bài dịch mình đã dịch tuần trước về việc duy trì các kết nối và trở nên có muối hơn, bạn có thể xem phần 1 ở đây, và nếu không đồng ý với những gì mình dịch/ý kiến của tác giả thì bạn có thể phản hồi ở dưới nhé. Chúc bạn đọc vui]

---

À, điều cuối cùng về vụ hình thành các kết nối. Như bạn thường để ý những khuôn mẫu. Một số khuôn mẫu này sẽ lặp lại theo không và thời gian. Những hình mẫu đó là những nguyên tắc đã ăn sâu vào tiềm thức của chúng ta trên thế giới này. Kiến thức về những khuôn mẫu đó được gọi là trí tuệ. Đó là một hình thức cao của việc kết nối tinh thần.

Bạn nói rằng bạn muốn có-muối hơn trong các cuộc trò chuyện và viết nhanh hơn đúng chứ? Trí tuệ sẽ cho bạn biết rằng không có cuộc trò chuyện nào mặn chát hay mẹo viết nào hay ho trừ khi bạn có cái gì thật sự nguyên bản để nói.

Vì vậy, bạn muốn nói điều gì nguyên bản?

CS Lewis đã từng nói: Ngay cả trong văn học và nghệ thuật, không người nào để tâm đến sự nguyên bản mà thật-sự nguyên bản cả: trong khi nếu bạn đơn giản là cố gắng nói sự thật (mà không cần quan tâm đến việc bạn đã nói gì trước đó), thì chín lần trong số mười, bạn sẽ trở thành nguyên bản mà không bao giờ chú ý đến nó.

Hãy nghe Lewis đi. Đừng học từ mới chỉ vì đó là từ mới. Đừng cố làm tăng vốn từ vựng của bạn chỉ để trở thành một cuốn từ điển sống. Bạn lẽ ra phải tra cứu những từ mà ai đó đã sử dụng nhưng bạn không hiểu. Đừng học từ mới nữa, hãy tìm cơ hội sử dụng từ ngữ của mình.

Bạn có biết điều gì sẽ xảy ra khi bạn làm điều ngược lại không: khi bạn dùng từ ngữ vì chính từ ngữ đó, nhưng lại cố gắng để được nguyên bản ? Bạn sẽ trở thành Amanda McKittrick Ros.

Amanda McKittrick Ros được coi là tiểu thuyết gia tồi tệ nhất trong lịch sử loài người. Các tác phẩm của bà không được đón đọc rộng rãi, và cách viết thì lập dị, và viết quá nhiều khiến tác phẩm của bà được đánh giá là những tác phẩm tồi tệ nhất từng được viết ra.

Đây là bà Ros, nhìn chằm chằm vô định. Bởi vì nhiếp ảnh gia nói với bà rằng tất cả các tác gia tuyệt vời nhất đều hay nhìn chằm chằm vô định (họ không nhé!).

Cuốn tiểu thuyết Delina Delaney của bà bắt đầu như sau: (mình xin phép không dịch để mọi người có thể tự đánh giá tác gia này nhé.)

"Have you ever visited that portion of Erin's plot that offers its sympathetic soil for the minute survey and scrutinous examination of those in political power, whose decision has wisely been the means before now of converting the stern and prejudiced, and reaching the hand of slight aid to share its strength in augmenting its agricultural richness?"

Ý là: Bà hỏi bạn có quen thuộc với biên giới phía bắc của Ireland không.

Còn đây là cách bà miêu tả nhân vật Delina kiếm tiền bằng cách khâu vá:

"She tried hard to keep herself a stranger to her poor old father's slight income by the use of the finest production of steel, whose blunt edge eyed the reely covering with marked greed, and offered its sharp dart to faultless fabrics of flaxen fineness."

Trong cuốn tiểu thuyết cuối cùng của Ros, Helen Huddleson, tất cả các nhân vật được đặt tên theo các loại trái cây khác nhau: Lord Raspberry, Cherry Raspberry, Sir Peter Plum, Christopher Currant, the Earl of Grape, Madame Pear. Nói về Bà Pear, Ros đã viết như sau

…she had a swell staff of sweet-faced helpers swathed in stratagem, whose members and garments glowed with the lust of the loose, sparkled with the tears of the tortured, shone with the sunlight of bribery, dangled with the diamonds of distrust, slashed with sapphires of scandals…

Bạn có thể nghĩ rằng đây là trò hề. Nhưng nó không nhé. Ros không cố tỏ ra hài hước, bà ta cực kỳ nghiêm túc. Người phụ nữ này quyết định, với một khuôn mặt thẳng thắn, rằng sẽ đặt tên cho nhân vật của mình theo tên các loại trái cây.

Đối với Amanda, đôi mắt là 'cầu mắt nhọn hoắt' (piercing orbs), đôi chân là ' dụng cụ hỗ trợ xương' (bony supports), mọi người không đỏ mặt, họ bị 'xúc động bởi bàn tay của sự nóng giận' (touched by the hot hand of bewilderment), một người đàn ông hỏi cưới người mình yêu, mà anh ta hỏi 'ngón tay nhỏ nhắn' (dainty digits) của cô ấy cho hôn nhân.

Ros trở nên nổi tiếng vì độ khủng khiếp của bà. Một độc giả đã gửi bản sao cuốn tiểu thuyết đầu tiên của bà đến Barry Pain, người trong một bài đánh giá gọi đó là "hiện tượng ngàn năm có một", và châm biếm gọi nó là "cuốn sách của thế kỷ." Ban đầu anh ấy đã được giải trí, nhưng ngay sau đó "đã chùn bước trước nước mắt và khủng bố." Pain là một tác gia nổi tiếng, hài hước và châm biếm. Đánh giá của ông đập mạnh. Ros trở nên khét tiếng trong một đêm.

Ros từng nói trong phần mở đầu cho cuốn tiểu thuyết thứ hai của bà bằng cách xây dựng Pain thành thương hiệu " con cua đất sét tham nhũng", và nói rằng anh ta tỏ thái độ thù địch chỉ vì ông ta đã thầm yêu bà. Bà tin rằng các nhà phê bình thiếu trí tuệ để đánh giá cao tài năng của mình, và họ âm mưu chống lại bà vì đã tiết lộ sự tham nhũng của các lớp cầm quyền xã hội, qua đó gây rối "ruột của hàng triệu người". "Người hâm mộ" của bà bao gồm Aldous Huxley, C.S Lewis, J.R.R. Tolkien và Mark Twain. Twain coi cuốn tiểu thuyết đầu tiên của bà là "một trong những tiểu thuyết vô tình hài hước nhất mọi thời đại". Nhóm văn học Oxford, Inklings, bao gồm C. S. Lewis (tác giả của Narnia) và J. R. R. Tolkien (tác giả bộ Middle-Earth), còn tổ chức các cuộc thi để xem ai có thể đọc được tác phẩm của Ros trong thời gian dài nhất mà không cười.


Vậy lỗi của Ros là gì? Điều này: bà từng viết ..


“ Mục tiêu viết của tôi luôn luôn là, để viết cho tất cả nỗi căng thẳng của riêng tôi. Điều này chính là lý do tại sao các tác phẩm của tôi được tìm kiếm nhiều đến vậy.”


Bà tưởng tượng "cả triệu người khao khát những giọt nước rơi xuống từ cây bút của tôi", và dự đoán rằng bà sẽ "được nhắc đến cả ngàn năm sau."


Và bà ta đang ở đây, nhìn chằm chằm vô định một lần nữa.

Ros đã tìm thấy danh tiếng. Và bà ấy sẽ được nhớ. Vì những lý do tồi tệ nhất này.

Thế giới này có một Amanda McKittrick Ros là đủ lắm rồi. Đừng trở thành một người. Đừng viết cho 'người hâm mộ' của bạn. Đừng cố gắng nguyên bản. Viết những gì bạn muốn đọc nhưng phải muốn những điều đúng đắn trước.

Phải muốn hiểu thế giới trước khi bạn muốn nói điều gì đó về nó.

Phải muốn hiểu nỗi đau của mọi người trước khi bạn muốn họ cười.

Phải muốn hiểu những gì mọi người đấu tranh trước khi bạn yêu cầu họ lắng nghe ý kiến ​​của bạn.

Tìm một thứ đáng để chiến đấu. Sau đó, bảo vệ nó bằng bất cứ giá nào. Và nếu cuộc đời của bạn yêu cầu phòng thủ, cứ làm đi và chết với một nụ cười trên khuôn mặt của bạn. Bạn sẽ sống mãi.

 ---

Giống như người đàn ông này. Người đàn ông có ảnh hưởng nhất trong lịch sử của loài người.


Được sinh ra ở một đất nước điên rồ giữa hư không. Đất thuộc sở hữu nước ngoài. Nông dân liên tục nổi loạn. Lớn lên trong một gia đình trung lưu. Nhận được một nền giáo dục cơ bản. Làm việc trong xưởng của cha mình. Hay đi chơi và leo núi một chút. Và hầu như không bao giờ nói quá nhiều trong suốt thời gian này.


Ông mở miệng năm ba mươi tuổi. Ông gọi nó là BS nơi ông nhìn thấy nó. Nói một cách rõ ràng và đơn giản về những điều thực sự quan trọng mà mọi người khác quá sợ hãi hoặc quá ngu ngốc để nói. Ông không nói nhiều, nhiều nhất khoảng mười nghìn.

Nhưng những từ này là một cái gì đó khác.

Người nghèo yêu ông.

Người giàu yêu ông.

Gái nhà thổ yêu ông.

Thị trường chợ đen yêu ông.

Trẻ em yêu ông.

Giáo dân yêu ông.

Các chuyên gia luật tò mò yêu ông.

Nhân viên yêu ông.

Luật pháp yêu ông.

Bộ binh ưu tú từ các lực lượng ngoại quốc yêu ông.

Lãnh đạo địa phương của các lực lượng ngoại quốc bị ông ấn tượng.

Nhưng ông tức giận vì bộ máy quản lý trung gian sa lầy. Và ông lặng lẽ trả tiền cho cuộc sống của mình. Họ giết ông ta từ từ và khủng khiếp. Năm ông ba mươi ba tuổi.


Tại sao tôi nói với bạn tất cả điều này? Đây là lý do: người đàn ông có ảnh hưởng nhất trong lịch sử loài người là người rất rõ ràng và nhanh nhạy. Nhưng đó không phải là lý do tại sao lời nói của ông đã được truyền lại qua các thời đại. Bạn thấy đấy, đó là những lời mà ai cũng có thể nói được.

 

Ông được nhớ đến vì ông lời nói của mình. Và những lời của ông là những từ ngữ mạnh mẽ. Những lời về việc yêu thương kẻ thù của bạn. Những lời về sự tha thứ.

Hãy xem, thật dễ dàng để nói về sự tha thứ. Mọi người đều nghĩ sự tha thứ là một ý tưởng tuyệt vời, cho đến khi họ phải tha thứ cho ai đó.

Oh. Cháy lên.

 Hãy nhìn xem, bạn không cần phải tin rằng người đàn ông này là những gì ông ta đã tuyên bố, hoặc là chúng ta nghĩ ông tuyên bố. Đó không phải là quan điểm của tôi.

Quan điểm của tôi là: nếu bạn có thể nói những điều như thế khi bạn mệt mỏi, thiếu ngủ, bị đánh đập, mất nước, phơi nắng và hai phút sau khi chết, tôi sẽ dành rất nhiều thời gian để suy nghĩ về bất cứ điều gì bạn đã từng nói.

Đặc biệt là về sự tha thứ.

Thật là bá đạo mà.

---

Bạn có biết sự khác biệt giữa kẻ trí thức và kẻ giả trí thức là gì không?

Không có gì! Cả hai đều đáng ghét và vô dụng như nhau.



Người chống trí thức là những người trí tuệ duy nhất; người không quan tâm điều gì trong thế giới thời trang hiện tại, nhưng lại bị quyến rũ bởi sự tò mò hoặc những mục đích thực dụng. Tôi đề cập đến điều này để bạn biết rằng tất cả các nhà phê bình trên thế giới đều vô giá trị bên cạnh những người nhỏ bé đã thực sự tạo ra thứ gì đó.


Tôi là một họa sĩ gần như cả cuộc đời. Tôi chưa bao giờ theo dõi một phòng trưng bày nghệ thuật nào với một chiếc khăn quàng cổ và nói về những thứ mà mọi người tạo ra. Thay vào đó, tôi phàn nàn một cách cáu kỉnh ở quầy lễ tân vì họ không cho tôi mang theo sổ ghi chép để tôi có thể ghi chép.


Hãy nhìn xem, xin đừng sử dụng khả năng tương lai của bạn để phán xét sự vật. Nếu bạn muốn nói bất cứ điều gì, trước tiên bạn phải hiểu trò chơi.


Đừng là một nhà hoạt động xã hội. Hoặc một nhà phê bình ẩm thực. Hoặc một người môi giới chứng khoán. Hoặc một giáo sư kinh tế hay khoa học chính trị. Đừng đọc sách để bạn có thể trích dẫn và nói rằng bạn từng đọc chúng. Đừng chọc ghẹo. Đừng chơi polo. Đừng ăn thịt bò file.

Hãy là một Bernie Sanders. Hoặc một đầu bếp. Hoặc một doanh nhân. Hoặc một trưởng làng hoặc tên mafia khét tiếng. Hãy chỉ đọc những cuốn sách mà bạn muốn đọc đi đọc lại. Đừng đi bộ. Đi dạo dài. Chạy cho cuộc sống của bạn. Ăn pizza.

Các nối kết bạn tạo ra trong não của bạn sẽ không hoạt động nếu bạn không kết nối với những người bạn của mình.


Sứ đồ Phao-lô là một người rất có học thức. Ông xuất thân từ một gia đình giàu có và nhận được một nền giáo dục kiểu Ivy League. Một trong những cuốn sách của ông trong Kinh Thánh, một bức thư cho một nhà thờ có tựa đề ‘Roman’ là một cuốn sách thần học nổi tiếng trong hơn hai nghìn năm qua so với tất cả những cuốn sách khác của Kinh Thánh. Ấn tượng chứ? Tốt.


Bởi vì Phao-lô nói điều này:

"If I speak in the tongues of men or of angels, but do not have love, I am only a resounding gong or a clanging cymbal. If I have the gift of prophecy and can fathom all mysteries and all knowledge, and if I have a faith that can move mountains, but do not have love, I am nothing. If I give all I possess to the poor and give over my body to hardship that I may boast, but do not have love, I gain nothing. "

1 Corinthians 13: 1–3 (New International Version)

Tạm dịch: Nếu tôi nói tiếng của con người hay thiên sứ, nhưng không có tình yêu, tôi chỉ là một tiếng cồng vang dội. Nếu tôi nhận được món quà của lời tiên tri và có thể hiểu được mọi bí ẩn cùng mọi tri thức, và nếu tôi có đức tin có thể di chuyển núi, nhưng không có tình yêu, tôi chẳng là gì cả. Nếu tôi cho tất cả những gì tôi sở hữu cho người nghèo và trao cơ thể mình cho tất cả những khó khan để tôi có thể tự hào, nhưng không có tình yêu, tôi chẳng đạt được gì cả.

1 Corinthians 13: 1–3 (Phiên bản quốc tế mới)

Nếu đóng góp của Thánh Phaolô với thế giới của chúng ta không có ý nghĩa gì đối với bạn, thì sức mạnh của Conan o’Brien có thể đấy. Chủ trì chương trình nói chuyện đêm khuya yêu thích của tôi rất rõ ràng và thông minh tuyệt vời.


Conan có điều này để nói về những gì anh nghĩ là những điều quan trọng nhất trong cuộc sống:

Làm việc chăm chỉ. Sống thật tử tế.

Nếu ý kiến ​​của Conan o’Brien không có trọng lượng với bạn, nghe thử John Nash xem sao.

Đây là những gì một nhà toán học xuất sắc với một giải Nobel và thay đổi thế giới như chúng ta biết nó được coi là khám phá quan trọng nhất của cuộc đời mình:

I've made the most important discovery of my life. The only thing greater than the power of the mind is the courage of the heart. It's only in the mysterious equation of love that any logical reasons can be found.

(John Nash, Nobel Prize for Economics, 1928–2015 A.C.E.)

Tạm dịch: Tôi đã khám phá ra cuộc sống quan trọng nhất của mình. Điều duy nhất lớn hơn sức mạnh của tâm trí là sự can đảm của trái tim. Nó chỉ trong phương trình bí ẩn của tình yêu mà chẳng có lý do hợp lý nào có thể lý giải được.

(John Nash, Giải Nobel kinh tế, 1928–2015 A.C.E.)

Công việc của Nash đã giúp chúng ta hiểu được việc đưa ra quyết định bên trong các hệ thống phức tạp trong cuộc sống hàng ngày. Ông thấy những mối liên hệ mà không ai từng tưởng tượng; sự nối kết giữa những thứ mọi người đi qua hằng ngày.

Tôi chọn nghe theo John Nash bởi vì bạn nói rằng bạn đần và chậm. Bạn thấy đấy, nếu bạn biết câu chuyện về cuộc đời của John Nash, bạn sẽ biết rằng một tâm trí tật nguyền vẫn có thể là một điều gì đó mạnh mẽ và phi thường.

Vì vậy, hãy cười lên.

Bởi vì bạn thậm chí không tật nguyền mà đúng chứ.


Hãy nhớ rằng: kỷ luật lâu dài là hướng đi duy nhất. Giữ an toàn và nói sự thật. Rồi tôi sẽ thấy bạn ở bên kia con đường.

---

P.S. trong một câu hỏi về các kết nối não bộ, tại sao tôi phải yêu bạn bè của mình?

Bởi vì để xem bức tranh lớn, bạn cần nhìn thấy nó từ trên cao. Cách mà một cái gì đó ở trên tất cả chúng ta sẽ thấy nó.

Phản biện: thùng rác, trong sự song song này, áp dụng không cho cuộc sống của mọi người, nhưng là cần thiết để hiểu về cuộc sống của mọi người.

Nếu bạn vẫn nghĩ rằng tôi nên bị mắc kẹt với câu hỏi ban đầu, hãy xem xét điều này: nếu tôi tập trung vào việc kết nối mọi thứ trong đầu, và không kết nối mọi người trong cuộc sống của tôi, bạn thậm chí sẽ không đọc câu trả lời này. Và nếu bạn thấy điều này hữu ích, bạn cũng có thể thích câu trả lời của tôi ở trang này, về việc

Làm thế nào để trở nên tò mò?

-----

Nguồn:

Quora

Từ khóa: 

phát triển bản thân

,

thông minh

,

viết nhanh

,

liên kết não bộ

,

phong cách sống