Mắc phải hội chứng sợ Biển - Thalassophobia?

  1. Phong cách sống

  2. Tâm lý học

Mình nhận ra bản thân mắc phải hội chứng này rất nặng, mỗi khi nhìn biển và chỉ thấy một màu đục, nó khiến mình không biết có những gì ở dưới, bí ẩn và khiến mình sợ hãi, những sinh vật to lớn và đáng sợ bên dưới biển cũng là lý do khiến mình mắc phải hội chứng này. Thậm chí khi nhìn một thau nước đầy cũng khiến mình ớn lạnh, mình thực sự gặp rắc rối với nỗi sợ này. Có cách nào để khắc phục ko ạ?

Từ khóa: 

hội chứng sợ biển

,

thalassophobia

,

phong cách sống

,

tâm lý học

Sợ biển thì phải ra biển làm quen ngay bạn ơi :D Có thể trong tàng thức của bạn có một kí ức rất không đẹp về biển. Như mình chẳng hạn, có lần mình mơ thấy một trải nghiệm kiếp trước là dân chài và chết đuối trên biển. Tỉnh dậy mới tự giải thích được là vì sao mình sợ vùng nước sâu và tối dù mình vẫn biết bơi.

Cơ mà mình có thói quen là càng sợ gì càng phải tiếp xúc với cái đó, để nhìn cho rõ nỗi sợ của mình chỉ là ảo ảnh và vượt qua. Sau nhiều giờ tập luyện với giáo viên dạy bơi mình giờ đã có thể bơi 1 mình ở vùng nước sâu trong bể bơi. Ở biển thì vẫn chưa dám ra chỗ sâu mà không có phao vì chưa tự tin nhưng bơi tự do ở chỗ nông tầm 2m đổ lại và vào chập choạng tối thì vẫn bơi được nha.

Mình nghĩ như bạn bây giờ có thể khắc phục bằng cả biện pháp tâm lý lẫn thể chất. Về tâm lý thì như bạn Tiến đã chỉ cho bạn là đi cùng một người quen tin tưởng rồi tiếp xúc dần với biển. Hoặc như mình dù từng có kí ức sợ thì mình vẫn rất yêu mọi thứ về biển, từ màu xanh các sắc độ, đến cảnh sắc, vị mặn, động thực vật của biển. Mình cũng tin rằng biển có năng lượng chữa lành vô hạn với con người nên cố gắng tiếp xúc với biển để rèn luyện sức khỏe. Về thể chất thì bạn có thể thử trước bằng chơi các trò chơi trên bãi biển hoặc lội nước, xây lâu đài cát, ngồi nhâm nhi một món gì đó cạnh biển. Sau đó mới tăng dần độ sâu khi tiếp xúc với nước biển. Nên được một người bơi giỏi hướng dẫn kĩ các tình huống có thể xảy ra và cách xử lý để đảm bảo an toàn.

Tặng bạn một clip về cách chú chim Piper đã vượt qua nỗi sợ bị sóng đánh như nào để động viên bạn nhé.

Trả lời

Sợ biển thì phải ra biển làm quen ngay bạn ơi :D Có thể trong tàng thức của bạn có một kí ức rất không đẹp về biển. Như mình chẳng hạn, có lần mình mơ thấy một trải nghiệm kiếp trước là dân chài và chết đuối trên biển. Tỉnh dậy mới tự giải thích được là vì sao mình sợ vùng nước sâu và tối dù mình vẫn biết bơi.

Cơ mà mình có thói quen là càng sợ gì càng phải tiếp xúc với cái đó, để nhìn cho rõ nỗi sợ của mình chỉ là ảo ảnh và vượt qua. Sau nhiều giờ tập luyện với giáo viên dạy bơi mình giờ đã có thể bơi 1 mình ở vùng nước sâu trong bể bơi. Ở biển thì vẫn chưa dám ra chỗ sâu mà không có phao vì chưa tự tin nhưng bơi tự do ở chỗ nông tầm 2m đổ lại và vào chập choạng tối thì vẫn bơi được nha.

Mình nghĩ như bạn bây giờ có thể khắc phục bằng cả biện pháp tâm lý lẫn thể chất. Về tâm lý thì như bạn Tiến đã chỉ cho bạn là đi cùng một người quen tin tưởng rồi tiếp xúc dần với biển. Hoặc như mình dù từng có kí ức sợ thì mình vẫn rất yêu mọi thứ về biển, từ màu xanh các sắc độ, đến cảnh sắc, vị mặn, động thực vật của biển. Mình cũng tin rằng biển có năng lượng chữa lành vô hạn với con người nên cố gắng tiếp xúc với biển để rèn luyện sức khỏe. Về thể chất thì bạn có thể thử trước bằng chơi các trò chơi trên bãi biển hoặc lội nước, xây lâu đài cát, ngồi nhâm nhi một món gì đó cạnh biển. Sau đó mới tăng dần độ sâu khi tiếp xúc với nước biển. Nên được một người bơi giỏi hướng dẫn kĩ các tình huống có thể xảy ra và cách xử lý để đảm bảo an toàn.

Tặng bạn một clip về cách chú chim Piper đã vượt qua nỗi sợ bị sóng đánh như nào để động viên bạn nhé.

Mình ko có chuyên môn tâm lý, nhưng mình muốn trả lời câu này.

Mình đang nghĩ đến một cách là bạn thử tìm một người nào đó mà bạn tin tưởng, thân thiết, bạn nghĩ họ vững chãi và tinh thần mạnh mẽ hơn bạn, rồi bạn đi với bạn đó ra biển ngồi. Bạn có thể chia sẻ với bạn đó về nỗi sợ của bạn, nhưng điều quan trọng hơn là bạn hãy tranh thủ sự có mặt của bạn ấy, dũng cảm đối diện với nỗi sợ của bạn, nhìn sâu vào nó, lắng nghe kĩ từng tiếng sóng biển đang dội vào tai, quan sát kĩ những hình dung, tưởng tượng đang hiện lên trong bạn. Cùng lúc đó, hãy nhắm mắt và nắm tay bạn kia, để thấy rằng bạn vẫn đang ở đây, ở trên bờ, khô ráo sạch sẽ và an toàn cùng với bạn của bạn, ko có ngọn sóng nào đang muốn nuốt chửng bạn cả, tất cả chỉ có ở trong đầu bạn thôi. Sau đó bạn có thể tiếp tục truy nguyên nguồn gốc nỗi sợ của bạn, lần đầu bạn bị nó là lúc nào, đó có phải là một tình huống thực ko, hay là từ tiếp xúc phim ảnh, chuyện kể. Bạn sẽ nhận ra là dù nguyên nhân đó có là gì đi nữa, thì nó cũng đã trôi xa về quá khứ rồi, bạn đừng để cho nó ảnh hưởng đến bạn hiện tại nữa, khi bạn quan sát và nhận chân được nó thì đồng thời bạn cũng đã tách rời khỏi nó rồi.

Bạn có thể rủ bạn đó đi biển với bạn nhiều lần nữa, vì đây không phải là bài học kiểu một lần là hiểu, mà nó cần được thực hành nhiều lần, để những nỗi sợ trong bạn ngày một tan ra, nhỏ lại, biến mất dần. Hoặc khi nó có hiện lên lại thì bạn cũng có thể bình tĩnh mỉm cười.

Mình mong bạn sớm làm chủ được nỗi sợ của bạn nhé.