Nếu tôi nói với bạn tôi đang mắc chứng trầm cảm. Bạn sẽ phản ứng thế nào?

  1. Tâm lý học

Bạn có kỳ thị tôi không? Bạn có xa lánh tôi không? Bạn có cứ thế mà không nói chuyện với tôi nữa không? Vì tôi mắc chứng trầm cảm ư.

Từ khóa: 

trầm cảm

,

tâm lý học

💛 Thực ra việc bản thân bị trầm cảm nghĩ một cách tích cực thì có ảnh hưởng tới ai đâu chứ? Chẳng phải vẫn chỉ có bạn là người trực tiếp phải đôi diện với mọi cảm xúc suy nghĩ của mình hay sao? Chẳng có ai thay bạn chịu đựng vì vậy việc người khác nhìn nhận như thế nào liệu có quan trọng không?
Thực ra đôi khi người bạn chia sẻ họ vốn chẳng hiểu thế nào là trầm cảm đâu. Và có khi họ cũng rơi vào trạng thái như bạn nhưng lại không đủ thông thái như bạn để hiểu được chính mình. Câu nói Trầm cảm có vẻ ai cũng biết nhưng kiến thức về nó thì không phải ai cũng hiểu và hiểu sâu sắc để có thể cùng bạn nhìn nhận chia sẻ. Vì thế, việc quan tâm đến phản ứng người khác dành cho bạn mình nghĩ là không quan trọng. Bởi lẽ cũng không thể đánh giá họ thông qua việc này được. Đây là việc mà đôi khi chuyên gia còn cảm thấy khó khăn huống chi những người không có kiến thưc như chúng ta.
Nếu bản thân chúng ta có thể nhận ra những rối loạn tâm lý cảm xúc của mình thì mình cho rằng đây là một dấu hiệu tốt. Bởi lẽ việc nhận định rõ tình trạng của bản thân sẽ giúp bạn sớm vượt qua, chỉ cần bạn tìm ra một con đường, một lộ trình , một người bạn đáng tin tưởng và có chuyên môn. Vì vậy hãy lạc quan lên và bắt đầu ngay khi có thể nhé.
💙 Chúc bạn luôn vui vẻ.
Trả lời
💛 Thực ra việc bản thân bị trầm cảm nghĩ một cách tích cực thì có ảnh hưởng tới ai đâu chứ? Chẳng phải vẫn chỉ có bạn là người trực tiếp phải đôi diện với mọi cảm xúc suy nghĩ của mình hay sao? Chẳng có ai thay bạn chịu đựng vì vậy việc người khác nhìn nhận như thế nào liệu có quan trọng không?
Thực ra đôi khi người bạn chia sẻ họ vốn chẳng hiểu thế nào là trầm cảm đâu. Và có khi họ cũng rơi vào trạng thái như bạn nhưng lại không đủ thông thái như bạn để hiểu được chính mình. Câu nói Trầm cảm có vẻ ai cũng biết nhưng kiến thức về nó thì không phải ai cũng hiểu và hiểu sâu sắc để có thể cùng bạn nhìn nhận chia sẻ. Vì thế, việc quan tâm đến phản ứng người khác dành cho bạn mình nghĩ là không quan trọng. Bởi lẽ cũng không thể đánh giá họ thông qua việc này được. Đây là việc mà đôi khi chuyên gia còn cảm thấy khó khăn huống chi những người không có kiến thưc như chúng ta.
Nếu bản thân chúng ta có thể nhận ra những rối loạn tâm lý cảm xúc của mình thì mình cho rằng đây là một dấu hiệu tốt. Bởi lẽ việc nhận định rõ tình trạng của bản thân sẽ giúp bạn sớm vượt qua, chỉ cần bạn tìm ra một con đường, một lộ trình , một người bạn đáng tin tưởng và có chuyên môn. Vì vậy hãy lạc quan lên và bắt đầu ngay khi có thể nhé.
💙 Chúc bạn luôn vui vẻ.

sao lại phải kì thị, sao lại phải xa lánh, sao lại ko nói chuyện???

có thể bạn gặp 1 số người phản ứng tiêu cực nhưng có sao đâu, thế giới hơn 7 tỷ người sẽ k thiếu người lắng nghe, thấu hiểu, cùng xử lý vấn đề với bạn nhé. Cái chính là bạn có chia sẻ, giao tiếp với họ ko thôi. Thế giới nhiều tình yêu, tình cảm lắm.

p/s: người yêu mình bị trầm cảm với ảm ảnh cưỡng chế nhẹ, ngày nào mà bị stress là dọn phòng hơn chục lần @@ nhưng mình vẫn thích vẫn vui nhé :3

Tôi tôn trọng bạn.
Mỗi chúng ta khác nhau. Bạn trầm cảm vs tôi có vấn đề của tôi.
Tôi vẫn nóng nảy khi dạy con học, tôi vẫn đánh con quát con dù tôi không muốn.
Đôi khi tôi cãi nhau với đồng nghiệp. Tôi ghét ai đó và bị ai đó ghét.
Chúng ta luôn có vấn đề. Không ai là không cả.
Bạn hãy đối diện và tìm cách sống chung với nó hơn là trốn tránh.
Cũng giống như tôi. Sau tất cả tôi sống chung với cảm xúc của tôi, không ai ngoài kia sống thay tôi được.