Như tiêu đề, mình là thế! Trong học tập, hay các hoạt động liên quan đến học tập, mọi người đều nhận xét mình là nhận thức tốt và có năng lực, nhưng mình mắc phải bệnh nan y là... lười. Việc lười này gây ra một vài tác hại khá đáng kể như mặc dù có nhận thức, nhưng sau 1 thời gian thì quên mất hoặc có một số cái chỉ biết sơ sơ, không biết sâu,...
Vậy mọi người có thể cho mình biết, một cách chân thành, đừng có khoa trương sách vở, là làm sao để chữa bệnh nan y này không?
Gửi mọi lời chúc!
Mấy tư vấn về động lực, khát khao mình cho rằng hơi nhảm. Mong ước tốt hơn ai chẳng có nhưng lại không mấy ai làm được. Mình có phương pháp suy ra từ kinh nghiệm bản thân cho bạn đây.
Xuất phát từ cụm từ nổi tiếng: "Lười thành thói".
Con người ai mà chả lười, nhưng lười nhỏ, thi thoảng lười thì không sao. Còn lười đã thành thói thì là cái rất khó chữa. Cách chữa là tìm cách thay đổi thói quen. Bạn nhìn lại các thói quen lớn của bạn hiện nay là gì? Tìm cách thay đổi thói quen đó. Ví dụ buổi tối toàn chơi game từ 8h30 đến 11h (lãng phí thời gian).
Thay đổi thói quen thì đừng cực đoan bằng cách biến giờ chơi game đó thành giờ học bài hay đọc sách (những việc tốt nhưng chán). Bạn chuyển giờ chơi game thành những buổi đi chơi, những thứ thật hấp dẫn bạn. Mục đích là phá vỡ tiết tấu, phá vỡ thói quen cũ bằng những thứ vui, hấp dẫn. Sau khoảng 2-3 tuần bạn thường xuyên không chơi game nữa, bạn đã hết nghiện game, thì mới tính tới việc dùng thời gian dư ra đó làm việc gì có ích hơn thay vì đi chơi vui như gần đây hay chơi game như cũ.
Đó là mẹo để đập vỡ thói quen cũ và xác lập thói quen mới.